Posts

Showing posts from January 6, 2018
JANUARY  6 – 2018 HẬU THUẪN CỦA TT TRUMP Một tuần sau khi TT Trump ký luật thuế mới, tỷ lệ hậu thuẫn của ông nhất loạt tăng trên tất cả các cơ quan thăm dò dư luận. Tổng hợp tất cả các thăm dò, theo cơ quan Politico, hậu thuẫn đã tăng từ 37% giữa tháng Chạp lên tới 40% cuối tháng Chạp. Tỷ lệ chống giảm từ 58% xuống 55% trong cùng thời điểm. Một chiều hướng thuận lợi, chứng tỏ dân Mỹ chuyển hướng về TT Trump nhờ luật thuế mới. Tuy khoảng cách bất lợi đã giảm từ 21% xuống 15%, nhưng vẫn còn quá cao. Nhắc lại, mới tháng trước, cơ quan thăm dò Gallup đã cho biết tỷ lệ hậu thuẫn của bà Hillary chỉ là 36%, tệ hơn TT Trump nữa. Dân Mỹ có vẻ không thích thái độ cù nhầy của bà, không chịu chấp nhận mình thua, cứ lèo nhèo giảng giải, phân bua rồi đả kích, chê bai TT Trump. TNS LIEBERMAN VÀ CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI MỸ Trong một dịp xuất hiện trên TV, cựu thượng nghị sĩ DC cũng là cựu ứng viên phó của PTT Al Gore năm 2000, ông Joe Lieberman, đã cho biết ông thấy TT Trump hoàn toàn có lý kh
Image
Chuyện xưng hô Xuân Sương Dám chẳng nước nào trên thế giới có cách xưng hô phong phú đa dạng nhiêu khê rắc rối như nước ta. Ví dụ chị của mẹ, miền Bắc gọi bác, miền Nam gọi dì, là đã phải giải thích mới hiểu lớp lang rồi. Cho nên cái mục này thường gây bất ổn cho nhiều người lắm lắm. Lại có trò mới gặp thì hỏi tuổi cho tiện xưng hô, hơn kém nhau ít tháng có khi lên vai xuống vai một bậc. Chẳng như Tây cho rằng hỏi tuổi đàn bà là điều cấm kỵ. Thế kỷ trước. Một lần về Việt Nam, trưa nắng leo lên cả trăm bậc thăm chùa. Thằng nhỏ bán hình lưu niệm mời, mình hứa lúc xuống sẽ mua, cầm chi cho lỉnh kỉnh. Nhưng nó vẫn theo. Chắc tha thẩn cô độc cũng buồn, chi bằng lẽo đẽo theo du khách. Chừng vài chục bước, chợt nghe: “Wại wại, wại từ Sì gàng ra hả wại”. Mình dáo dác dòm quanh, bà chị và bà bạn đã nhanh chân núp dưới bóng cây xa xa phía trước rồi; giấc này dân địa phương chẳng ai dại gì đội gạo lên chùa; dân bên Mỹ về cũng không vì họ chuộng làn da nõn nường như đường tinh luyện; ch
Image
Tăng lương… sẽ khá hơn chăng Nguyễn Thơ Sinh Nghèo không phải là cái tội, nhưng chắc chắn nó sẽ khiến con người ta vất vả. Nghèo không xấu, nhưng cổ nhân dạy: Bần cùng sinh đạo tặc. Có lẽ vì thế nhiều người nghèo không vượt qua được thử thách cuộc sống cay nghiệt đã trượt vào những cám dỗ. Con đường từ túng thiếu đến tội phạm, từ khu ổ chuột đến nhà tù đôi lúc chẳng cách xa nhau là mấy. Dưới thời Tổng thống Trump gần một năm kinh tế Mỹ khởi sắc trông thấy rõ, thị trường chứng khoán liên tiếp phất lên rất rôm rả, giá trị bất động sản tăng vùn vụt, kinh tế ổn định, chỉ số tự tin của người dân cũng theo đó mà tăng vọt… Đó là những tín hiệu tốt, nhưng với người nghèo xem ra cái eo lúc nào cũng bám riệt, dai như đỉa. Năm 2018 có gì lạ với người nghèo tại Mỹ đời sống túng ngặt và đồng lương tối thiểu (minimum wage)? Theo Yahoo, đầu tháng 1 năm nay 18 tiểu bang của Mỹ sẽ tăng lương cho nhóm dân lao động ăn lương tối thiểu này. Được biết chính phủ liên bang nhiều năm liền chẳng
Image
Xem màu nước tiểu để định bệnh BS. Hồ Ngọc Minh Người ta thường ví von, đôi mắt là cửa sổ của linh hồn, chỉ cần nhìn ánh mắt của một người có thể hiểu gần hết tâm tư của kẻ đó. Tương tự, nước tiểu là một cửa sổ khác của cơ thể con người, chỉ cần nhìn màu sắc của nước tiểu cũng cho ta biết khá nhiều về tình trạng sức khoẻ của chính mình. Thông thường hai trái thận của bạn ngoài việc lọc máu để gạn bỏ chất dơ, còn đóng vai trò điều chỉnh lượng nước và áp suất máu được cân bằng. Khi dư nước thì thận sẽ thải ra nhiều nước tiểu còn lúc thiếu thì thận sẽ tìm cách hút nước, recycle trở lại. Màu của nước tiểu không chỉ phản ánh trữ lượng nước trong cơ thể của bạn, mà còn tùy loại thức ăn bạn ăn vào, và một số phản ứng phụ của thuốc men, nhưng cũng có thể là dấu hiệu nghiêm trọng hơn, như bị nhiễm trùng hay bị ung thư chẳng hạn. Bằng cách quan sát màu của nước tiểu, ngoài màu vàng nhạt, ta có thể suy ra một số tình trạng bất ổn của cơ thể để biết khi cần phải tham khảo bác sĩ. 1. Màu v
Image
XIN CHO BIẾT SỐ Nguyên tác: Bangou wo Douzo (Tuyển tập truyện ngắn Hitonigiri no mirai- 1969) Tác giả: Hoshi Shinichi (1926-1997)   Quỳnh Chi            N hân ngày nghỉ, ông N một mình đến hồ nước trên núi. Lâu ngày mới được dịp thong thả nghỉ ngơi. Dĩ nhiên, cũng không hẳn là vì đời sống ở thành phố là không hay, mà lại còn rất tiện nghi, vì có đầy đủ phương tiện thông tin và giao thông, dịch vụ liên quan đến máy tính cũng phổ biến. Cần bất cứ thứ gì liền được đem đến cho, muốn biết điều gì là được chỉ vẽ cho ngay, muốn nói chuyện với ai là cũng bắt liên lạc được liền. Thế nhưng ngày ngày bị vây quanh giữa những nhà cao tầng san sát, giữa những đồ dùng trong nhà toàn bằng nhựa plastic, đôi khi cũng cần đi đổi không khí như thế này. -Thích thật, không khí này, cảnh sắc này…. Ông N chèo thuyền ra hồ, có vẻ thích thú lắm. Thế rồi hứng chí cất tiếng hát lúc nào không biết, và còn muốn nhún nhảy theo điệu hát ấy nữa. Thế nhưng ông hơi cao hứng quá. Chiếc thu
Image
BẠN CHƯA CÓ TÊN KIM HÀI             Xanh áp sát người sau gốc bằng lăng già. Tim Xanh đập liên hồi còn hơn bữa chạy băng đồng khi nghe tiếng trống trường báo giờ học. Trước mặt Xanh là một con voi con to chừng bao gạo. Con voi đang đong đưa cái vòi hết sang phải rồi lại sang trái, thỉnh thoảng, nó dùng vòi ngắt một cọng lá trên đám cây con đưa vào miệng. Xanh nhớ mẹ vẫn căn dặn, nếu thấy voi phải chạy ngay về nhà, báo cho mọi người biết vì voi thường đi theo đàn, Xanh nhìn quanh, lắng tai nghe, không có một tiếng động hoặc dấu hiệu nào cho thấy có voi lớn ở gần. Vì vậy, nó vẫn nín thở nhìn con voi con một cách thích thú. - Con voi nầy đi lạc...Đúng là chú mầy đi lạc rồi. Nghĩ vậy, nó đứng dậy rón rén đến gần thêm một chút. Con voi chỉ nhỉnh hơn con bê nhà nó khi còn ở quê. Cũng cao cở đó, cũng màu da xám xịt. Cưỡi bê thì Xanh đã biết cưỡi từ lúc bốn năm tuổi. Tất nhiên Xanh không hề có ý định cưỡi voi. Xanh chỉ muốn đến gần và ngắm voi cho thoả thích. Chưa bao giờ Xanh thấy tận mắt con