NỒI ÁP SUẤT

Thieu Khanh
alt
Thực ra đây không nói chuyện nồi áp suất mà nói chuyện biểu tình.
Biểu tình, theo một cách hiểu nào đó, giống như mở van xả hơi an toàn của nồi áp suất. Biểu tình là cách thể hiện tập thể tình cảm hay nguyện vọng của nhiều người về một vấn đề thường có tính xã hội, và phần lớn trường hợp tập trung vào đối tượng nhà nước. Biểu tình có thể là một sự tập trung hoan hô, ủng hộ một chính sách nào đó của nhà nước làm lợi cho dân, giữ gìn lãnh thổ toàn vẹn trước áp lực ngoại xâm, vân vân… hoặc để đòi hỏi (nhà nước) thực thi công lý, nói chung, sửa chữa những lầm lỗi thiếu sót của nhà nước (cũng nói chung) phần nhiều là trong các chính sách xã hội.
Trong thực tế, biểu tình hoan hô, ủng hộ… thường do nhà nước tổ chức để tự khen ngợi mình, qua đó củng cố thêm lòng tin nơi người dân đặt vào chánh phủ cách mạng thanh liêm trong sạch được cả thế giới đánh giá cao và học tập. Và cũng trong thực tế, loại biểu tình này ít xảy ra, có lẽ vì… nhà nước chẳng có gì thực sự hay ho đủ để thuyết phục người dân bỏ thì giờ, bỏ công ăn việc làm đi phất cờ đánh trống khen ngợi. Đã vậy, mỗi khi có quan chức nhà nước nào há miệng phát biểu thì lập tức bị người dân nhận ra một kẻ… đến từ hành tinh khác – thậm chí có người nhận ra một kẻ ngu xuẩn vô học!
Vì vậy, nói đến biểu tình là người ta nghĩ đến trường hợp thứ hai, và hình dung những tập thể người dân có chung quyền lợi bị xâm hại, có chung nguyện vọng cần bày tỏ, có thể từ một địa phương, cũng có thể từ nhiều nơi trên cả nước họp lại muốn nói cho nhà nước biết những sự bất bình, bứt xúc của họ để đề nghị nhà nước giải quyết.
Nói lên những bất bình, bứt xúc là chuyện của người dân biểu tình, còn nghe những lời nói đó hay không là chuyện của nhà nước. Mà nhà nước thì không bao giờ muốn nghe những chuyện không vui. Chỉ cần mở Facebook đọc để biết chừng một phần triệu tâm tư tình cảm thực của người dân đối với chính quyền thôi mà hầu hết – nếu không phải là tât cả – quan chức nhà nước đều không muốn, đều bịt tai nhắm mắt (Có người cho là đau đầu, có người cho là việc của kẻ vô công rồi nghề, thậm chí có người hô hào cách mạng công nghệ 4 chấm không mà không gọi được tên của mạng xã hội Facebook thì làm sao mà đọc!) thì nói gì đến việc chấp nhận để người dân biểu tình và nghe họ nói.
Nhưng, như đã nói, về một mặt nào đó, để người dân biểu tình (vì đó là quyền hiến định của họ vừa là quyền tự nhiên của con người) cũng giống như mở cái van an toàn của nồi áp suất. Nồi áp suất nào cũng có van an toàn, để sức nén bên trong đạt đến một mức độ nguy hiểm nhất định thì nó đẩy van mở ra. Cho thoát bớt hơi nén bên trong là để giữ cho cái nồi được an toàn.
Các quan chức trong chánh quyền Việt Nam hiện nay từ thấp đến cao không phải là công bộc của dân như trong các chính thể dân chủ, để có thể làm theo ý muốn của dân. Dù được dân nuôi bằng đồng tiền thuế, nhưng họ tự nhận, tự biết, và tự xưng là quan. Và họ luôn luôn thể hiện mình là các quan cai trị. Thôi cũng được.
Một quan cai trị khôn ngoan thì không tạo bứt xúc cho người dân buộc họ phải biểu tình, giống như không tạo lực nén bên trong nồi áp suất, mà phải tìm cách giải tỏa lục nén trong nhân dân, làm cho họ hài lòng với sách lược cai trị của mình, trước hêt để mình được yên ổn ăn trên ngồi trốc.
Thế nhung nhà cai trị cao cấp nhất của thành phố hơn mười triệu dân không những đã không làm (được) như thế mà lại “hạ quyết tâm” không được để xảy ra biểu tình trên toàn thành phố. Như thế chẳng khác nào hàn kín cái van an toàn của nồi áp suất.
Đóng kín van an toàn không hề làm triệt tiêu lực nén bên trong nồi, mà chỉ làm cho áp suất trong nồi tăng lên với cấp số nhân. Lý thuyết kinh điển Cộng sản thường nói “Sức nén càng cao thì sức bật càng mạnh.” Không một nồi áp suất nào trong điều kiện sức nén ngày càng cao như thế mà không nổ.
Một cái nồi áp suất nổ ra có thể làm bay một gian bếp, hoặc nhiều lắm làm sập một ngôi nhà… cấp bốn, và có thê gây thương vong một hai mạng người. Hãy tưởng tượng sức nổ của cái nồi áp suất – thành phố mười triệu dân. Với sức tàn phá của nó chắc chắn không một ống cống nào, dù bằng sắt thép, mà còn nguyên để các người chui vào.
Vậy, giải pháp duy nhất có lẽ chỉ là… nhét nút hai tai thật chặt.
Thieu Khanh

Comments

Popular posts from this blog