ĐÀNG SAU TƯỢNG ĐÀI:
ÂM MƯU RỬA TỘI CHO NHỮNG TÊN PHẢN BỘI

 Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
     Tôi gọi là “cuộc chiến” để có chút hào hứng mà viết, cuộc chiến giữa Ban Tổ Chức Nhạc Hội Gây Qũy Xây Tượng Dài và dư luận chống dối vì sự có mặt trong nhạc hội những tên MC và CON HÁT phản bội cho đến lúc này vẫn chưa phân thắng bại, mặc dầu ngày mở nhạc hội đã gần kề. Nghĩa là kẻ chống thì vẫn cứ gào lên chống, trong khi đó thì ông Nam Lộc (NL) cứ nhất quyết ca bài "đường ta ta cứ đi, đài ta ta cứ xây, tiền ta ta cứ xài....đợi ngày...ngày "VẬN NƯỚC ĐÃ ĐẾN RỒI" chăng?  Mặc dầu gọi là ban tổ chức cho xôm tụ, nhưng xem ra ông NL mới là “nhân vật key” của vấn đề. Mọi mũi súng của dư luận đều hướng về phía ông ta. Người viết, tuy cũng là gốc lính, và trong bụng rất nhớ ơn những người bạn đồng đội đã nằm xuống cho mình hôm nay được sống, nhưng không có ý tham dự cuộc chiến trong chiều hướng được xem như “lịch sử đang tái diễn” này, mà chỉ muốn đưa ra một vài phân tích và nhận xét mong gởi đến bất cứ ai quan tâm hầu soi sáng vấn đề và tìm ra phương cách giải quyết.
     Trước hết xin hết lòng tán thưởng và ghi công những vị đã có sáng kiến xây dựng tượng đài, vì đó là một công trình làm sáng lên chánh nghĩa chống cộng của chúng ta.  Và, tuy ở xa không được hân hạnh quen biết ông NL, nhưng được cái là người viết thường theo dõi các sinh hoạt cộng đồng các nơi nên biết ông NL là một người đa năng, đa tài lại có thiện chí, đã đóng góp nhiều công sức cho cộng đồng tỵ nạn Nam California.  Chúng tôi tán dương và rất hoan nghênh những đóng góp đó của ông. Riêng trong nỗ lực tổ chức nhạc hội của ông xem ra có điều gì không ổn. Điều không ổn này mang nhiều dấu chỉ đặc biệt mà vừa ngay ở trên tôi gọi là “lịch sử đang tái diễn.” Ý tôi muốn nói đến tình trạng chánh trị tại nội bộ miền Nam trước ngày mất nước: CS dùng chiêu “gậy ông đập lưng ông” để thanh toán nốt những gì còn lại mà chúng không thể đoạt được bằng họng súng.  Những dấu chỉ đó được hé mở qua những sai lầm không thể bỏ qua được mà ông NL đang phạm phảị. Có hai sai lầm nghiêm trọng: Thứ nhất là ông NL đã chủ trương xử dụng chính phương thức mà CS xử dụng để đạt mục đích của chúng, và thứ hai là vô tình hay cố ý ông định làm “LỄ RỬA TỘI” cho những tên nghệ sĩ phản bội.
Sai Lầm Thứ Nhất
     Ông NL tuyên bố trên đài phát thanh tại nam California đại ý rằng nếu VC có ủng hộ tiền thì ông cũng cứ hoan hỉ mà nhận. Nếu đây chỉ là một  câu nói để nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ông đang làm thì còn có thể châm chế được, nhưng không lẽ ông NL lại chỉ có ý đó. Ông đang làm việc này cho cộng đồng và lại nói công khai trên đài phát thanh, hơn nữa ông lại là người có ăn học, biết ăn cơm, không lẽ ông lại không biết đến câu “Il faut tourner la langue 7 fois avant de parler” mà bất cứ Public Figure nào cũng phải biết. Còn như câu nói đó có ý đưa ra một chủ trương thực thì vấn đề sẽ trở nên nghiêm trọng ngay. Thu nhận bất cứ đồng tiền nào và bằng bất cứ gía nào như ông NL chủ trương để  hoàn thành tượng đài thì de facto ông NL đang xử dụng đúng cái chủ trương cố hữu mà VC vẫn dùng để đạt mục đích của chúng. Chủ trương đó của VC là “Cứu cánh biện minh cho phương tiện.” Từ hơn nửa thế kỷ qua, Hồ Chí Minh và bọn đàn em của hắn nêu cao và rất cao chiêu bài “Độc Lập Dân Tộc” làm cứu cánh để tước đoạt hết mọi quyền tự do của nhân dân ta, nô dịch hóa và bần cùng hóa nhân dân ta, rồi cuối cùng bọn chúng để đất nước đang dần dần rơi vào tay CS Ba Tàu, bọn chúng hiện nguyên hình là lũ bán nước thật sự, có giấy tờ, văn bản chứng minh đàng hoàng. Sự thật này đã được thực tế và lịch sử xác minh. Tôi không đổ oan cho ai.
     Thiết lập Tượng Đài là một việc làm hết sức chánh đáng, nhưng cứu cánh này không thể và không bao giờ có thể biện minh được cho việc dùng tiền của VC để xây nên nó, bởi vì, ông NL tưởng cũng thừa biết, tiền của VC là những đồng tiền thấm máu người dân Việt Nam vô tội, nhuộm đẫm mồ hôi nước mắt của người dân lành Việt Nam. Đó là những đồng tiền phi nghĩa. VC chẳng bao giờ trực tiếp và minh danh đưa tiền cho ông NL, nhưng kinh nghiệm cho thấy chúng không thiếu gì cách để đút tiền vào tay ông đâu.  Nếu dùng đồng tiền phi nhân và phi nghĩa này để xây nên một cái gì đó tượng trưng cho Tự Do, Công Lý và Chánh Nghĩa thì thậm tủi nhục cho những con người đã gục xuống và đang nằm đấy cho những lý tưởng cao đẹp kia. Họ đáng lẽ phải được nằm đó an nghỉ nhưng chắc không thể nào nghỉ yên được. Nếu ông NL cứ nhất quyết chủ trương đó thì tôi van xin ông hãy dừng tay lại, thôi đừng xây Tượng Đài nũa. Xin ông làm ơn làm phước hãy cứ để cho gío ù ù thổi - hồn tử sĩ - ngoài những nấm mồ cô quạnh xa xôi, tội tình gì phải cung thỉnh họ về an vị tại Đài Tử Sĩ để họ phải tủi hổ vì nơi an nghỉ đó được dựng nên do đồng tiền nhơ nhớp của kẻ thù của họ. Tuy cay đắng và chua xót lắm trong qúa khứ nhưng họ chẳng cần ai mạc mặt, cũng chẳng cần ai gọi hồn theo cung cách đó đâu.
Sai Lầm Thứ Hai
     Đó là việc ông NL đang vô tình hoặc cố ý rửa tội cho những bọn nghệ sĩ phản bội để chúng được chính danh làm việc cho CS.  Đi đến kết luận này tôi thực không dám ngạo mạn chụp cái nón cối lên đầu ông NL, bởi tôi biết chẳng bao giờ ông NL đủ điều kiện để VC kết nạp thành đồng bọn chúng đâu. Còn chuyện ông vô tình hay cố ý thì đã có Trời biết, đất biết, và chính ông nữa biết là đủ rồi. Chuyện đánh giá việc làm của ông NL được căn cứ trên một tiền đề có thật - chứ không phải gỉa định. Tiền đề đó là bọn phỉ quyền Hanoi đang ra sức ráo riết bằng mọi cách, nhất là bằng văn hóa văn nghệ, khuất phục và nhuộm đỏ khối người Việt tỵ nạn tại hải ngoại để chúng dễ bề nô dịch và bóc lột. Đây không phải là sản phẩm tưởng tượng của những đầu óc bị gán cho là chống cộng cực đoan, mà là sự kiện có thật. Nó là chủ trương chánh sách của nhà nước phỉ quyền, được định chế bằng những nghị quyết, nghị định, sắc lệnh này nọ v.v., đã biến thành văn bản có đóng ấn đàng hoàng, và đã được CS phổ biến công khai trên các phương tiện truyền thông để mọi người trong cũng như ngoài nước biết, và hẳn ông NL cũng đã biết.
     Những  nghệ sĩ thân phận là tỵ nạn CS bây giờ tiếp tay làm công việc giao lưu văn hóa theo chủ trương chánh sách của VC, tôi gọi họ là những tên phản bội. Gọi họ là phản bội, thật tình tôi cũng không muốn nặng lời với họ đâu, và càng không dám lăng nhục họ nữa nhưng thú thục trong kho tàng chữ nghĩa tiếng Việt mình không có chữ nào thích hợp hơn để mô tả họ cả, nên đành phải vậy thôi. Một kẻ trốn chạy khóc lóc kể lể bị CS áp bức để van xin được sống yên ổn ở nước ngoài với tư cách tỵ nạn CS, nay lại quay đầu về ca tụng VC, kẻ đã áp bức mình, trước mặt khán thính gỉa mà không là phản bội thì là gì? Một con hát xưng tụng tên CS nằm vùng đê tiện chuyên đâm sau lưng chiến sĩ là người yêu nước, kẻ có lòng với quê hương mà không là phản bội thì là gì? Kẻ đã từng là sĩ quan QLVNCH, đã viết sách chống cộng, nay quay lưng lại với đồng đội, còn  tiếp tay cho VC trong âm mưu nhuộm đỏ khối người tỵ nạn mà không là phản bội thì là gì? Họ phản bội lại chính bản thân họ trước hết, rồi đến đồng bào họ. Có thể cũng không sao, nhưng họ phản bội lại những người đã nằm xuống cho họ được quyền sống yên ổn ngày hôm nay là điều không thể chấp nhận được. Xin đừng lấy những giọt nước mắt cá sấu của những con người phản bội này để rửa những vết thương tâm linh còn đang lở lói trên mình những anh linh tử sĩ của chúng tạa. Đó là việc làm điếm nhục cho chính chúng ta và là sự lăng nhục vong hồn các anh linh tử sĩ của chúng ta.
     Riêng về trường hợp Nguyễn Ngọc Ngạn, tôi thấy cần phải nói thêm đôi lời, vì Ngạn đã từng là một sĩ quan QLVNCH. Từ khi Ngạn từ văn đàn bước xuống sân khấu làm hề thì người ta đã có thể đánh gía con người Ngạn thế nào rồi. Ngạn thiếu cái khí phách của một nam tử hán, thiếu cả nhân cách của một con người bình thường. Về điểm này, Ngạn còn thua xa cô Tư Hồng. Cô Tư Hồng trong lúc bí lối hết đường xoay xở đã biết quyền biến dám vứt bỏ cái lợi để mua lấy cái danh. Còn Ngạn trong khi thênh thang tự tại lại quẳng đi cái danh để vơ vào chút lợi lộc tanh hôi. Như thế thì còn đâu là tư cách của một con người biết coi trọng danh dự. Ngạn đã phản bội lại QĐ khi Ngạn tuyên truyền cho CS qua cuốn video B40. Nếu Ngạn thực sự lầm lỗi vì vô tình như Ngạn nói, chúng ta cũng nên xử sự bao dung, chẳng nên khắt khe với hắn làm gì. Nhưng còn hiện nay, Ngạn vẫn cứ ngang nhiên hằng đêm mời chào những con hát từ trong nước ra làm tuyên vận thì đó không còn phải là vô tình lầm lỗi, mà là cố tình đi theo một con đường, con đường phục vụ cho VC. Một con người đã dám vứt bỏ cái danh dự của ngôi vị một chủ tịch văn bút để trở thành một tên nghệ sĩ "đưa người của trước rước người của sau" trên sân khấu thì đủ rõ là con người thế nào rồi. Do đó việc Ngạn trở cờ phục vụ cho VC không phải là điều khó hiểu. Việc làm của Ngạn nói lên đầy đủ cái bản chất của con người của Ngạn. Cái bản chất này là bản chất của một con người phản bội. Ngạn phản bội ai thì phản bội, nhưng Ngạn phản bội chính những đồng đội của mình, những người đã gục xuống cho Ngạn được sống hôm nay, lại còn ba que xỏ lá dở trò “Tri Ơn Chiến Sĩ” là điều không thể chấp nhận được. Để Ngạn xuất hiện trong nhạc hội gây qũi xây tượng đài thật là một chuyện quái đản, không những mỉa mai người còn sống, mà còn tủi hổ vong linh những người đã chết.  
     Một người rất tầm thường và dốt nát như kẻ hèn này mà còn biết suy nghĩ thế, còn ông NL thì sao? Cho đến giờ này ông NL vẫn giữ thái độ im lặng, ngụ ý cho người ta hiểu việc làm của mình là đúng. Kiên quyết (Constancy) là một đức tính cần có của người  lãnh đạo, nhưng Tâm Lý Thực Hành còn chỉ ra rằng nhiều khi kiên quyết còn là biểu hiện của một đầu óc kiêu căng đến bệnh hoạn. Ông NL được biết vốn là một con chiên ngoan đạo nên chắc cũng biết lời Chúa dạy rằng nếu con mắt của con làm con vấp phạm thì hãy móc con mắt vứt đi, và nếu tay của con làm con vấp phạm thì hãy chặt cánh tay đó bỏ đi.   Suy rộng ra Chúa cũng muốn nói nếu bạn bè làm cho con vấp phạm thì cũng nên xa lánh những thứ bạn bè đó. Ông NL nếu cứ để Nguyễn Ngọc Ngạn làm MC vì nể tình bạn với  Ngạn thì qủa thực ông đã xúc phạm đến anh linh các chiến sĩ, và còn làm tổn thương tình đoàn kết trong cộng đồng nữa. Hay ông NL là một con người có lòng nhân nên không muốn làm mất lòng bất cứ ai. Kẻ hèn này xin được mượn lời nàng Ly-Cơ, ái thiếp của Tấn Hiến Công thời Đông Chu nói với Hiến Công, để nói với ông NL: “Thiếp nghe nói điều nhân của người tầm thường, cùng với điều nhân của người anh hùng không giống nhau: người tầm thường lấy yêu người làm nhân, người anh hùng lấy lợi nước làm nhân, nếu việc làm mà lợi cho nước thì chẳng nghĩ gì đến tình thân cả.” Chưa biết ông NL cuối cùng rồi sẽ quyết định ra sao. Trường hợp ông ta không có ý định thay đổi thì chỉ còn một cách giải thích duy nhất là việc làm của ông đã vô tình hay cố ý  lợi dụng cơ hội để Rửa Tội Cho Những Tên Nghệ Sĩ Phản Bội kia mà thôi. Không còn một con đường giải thích nào khác hơn. Đó là điều CS rất mong muốn để từ nay bọn phản bội này có danh nghĩa chính đáng hầu phục vụ CS mà không bị đồng bào chống đối. Hệ lụy của việc làm tai hại này là một thành phần được mệnh danh là thành phần thứ ba sẽ lại tái xuất giang hồ ngay trong lòng cộng đồng Việt Nam tỵ nạn, và lịch sử dân tộc sẽ lại một lần nữa tái diễn.
     Đáng lẽ tôi viết đến đây là hết, nhưng xin được tiếp tục thêm một thắc mắc và cũng là một gợi ý cuối cùng như thế này là không lý chỉ có một mình ông NL là người duy nhất (unique) raise funds cho Tượng đài thôi hay sao?
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

Comments

Popular posts from this blog