TUỒNG BỊP DỞ :

CÔNG LÝ CHO ĐẠM PHONG





Đài truyền hình PBS mấy năm nay trình chiếu hai bộ phim liên quan đến Việt Nam từ mấy chục năm về trước đều gây ra hậu quả xấu trong cộng đồng người Việt  tỵ nạn tại Hoa Kỳ. Bộ phim thứ nhất là một phim phóng sự điều tra có tên là “Terror in Little Saigon” nói về việc một số nhà báo bị giết hại hơn ba chục năm về trước là  Đạm Phong, Hoài Điệp Tử và vụ gần nhất hai vợ chồng Lê Triết cách đây cũng sấp xỉ 30 năm. Trước đây dù không có cuốn phim của A.C. Thompson,  toàn thể cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ đều đã biết bọn hung phạm giết người bịt miệng không ai ngoài bọn đâm cha giết chú K9 trong MT-VT.

Thực tế cho thấy, sau hành vi man rợ của bọn lưu manh MT-VT, nhiều người cầm bút trong cộng đồng đã lên tiếng chỉ trích, kết án bọn chúng, không hề có chuyện hãi sợ bọn thảo khấu. Hậu quả là MTKCM mất dần uy tín; từ một tổ chức chiếm được  sự ủng hộ của toàn thể đồng bào tỵ nạn bỗng từ từ bị tẩy chay trở thành một nhóm giặc cỏ, lưu manh, lừa đảo, bịp bợm chuốc lấy sự khinh bỉ của công chúng. Hiện nay dù cho bọn này có tiền kiếm chác được từ vụ Kháng Chiến Ma, quy  tụ được một số trí thức để làm bung xung, đầu trò nhưng đồng bào quá ghê tởm bộ mặt cùi hủi của bọn người trong tổ chức bịp bợm, cướp cạn này nên chúng càng ngày càng teo tóp, co rút lại, chủ yếu sinh hoạt trong vòng thân hữu và nội bộ.

Dĩ nhiên xã hội nào con người cũng tôn trọng lẽ phải, công lý nhưng nước Mỹ quá rộng lớn, cộng đồng Việt Nam lại quá nhỏ bé chưa được đến 0,7% dân số và không ai có thẩm quyền điều tra, truy tố những tên giết người và chủ mưu giết người ra trước tòa án bắt chúng phải đền tội, không ai có động lực để bỏ công, bỏ của đi làm thám tử hay đóng thế vai làm chứng cho gia đình nạn nhân. Sự giúp đỡ bằng cách đưa vụ việc ra công luận phê phán, chỉ trích bọn gian đảng giết người là quá đủ để khích lệ gia đình họ tự đứng dậy trả thù, hợp tác với cơ quan điều tra.

Theo hệ thống luật pháp của Hoa Kỳ, tất cả các hình tội đều do Công Tố Viên (District Attorney) truy tố. Tìm công lý cho ai có nghĩa là phải cung cấp cho cơ quan điều tra FBI và công tố viên DA những bằng chứng cụ thể để họ điều tra, hoàn tất thủ tục pháp lý đưa thủ phạm ra trước pháp đình xét xử.

Trong vụ ký giả Đạm Phong bị sát hại, không hiểu sao Nguyễn Thanh Tú lúc đó đã 19 tuổi nhưng lại tịnh khẩu khiến cho việc điều tra vụ sát hại bố cậu Tú rơi vào tình trạng đông lạnh, chìm xuồng?
Mấy chục năm trời không ai nghe, biết những gì xảy đến với gia đình Đạm Phong và không ai biết cái tên Nguyễn Thanh Tú cho đến khi cậu ta xuất hiện trong cuốn phim phóng sự như một nhân chứng thầm lặng.

Qua nhận định của nhiều người, sở dĩ bọn sát thủ của MTKCM thoát nạn vì gia đình, con cái của nạn nhân sợ hãi không dám tố cáo, dẫn tới việc thiếu nhân chứng, thêm vào đó tên thiên cổ tội nhân Hoàng Cơ Minh chủ mưu thủ ác đã bị quả báo chết bờ, chết bụi ở Nam Lào, nên hồ sơ điều tra lâu ngày không đủ điều kiện truy tố, thượng cấp buộc điều tra viên phải đóng lại.

Ngày nay con trai của nạn nhân tức Nguyễn Thanh Tú dựa vào một cuốn phim phóng sự của A.C Thompson nên mới nổi máu muốn “đi tìm công lý” gọi là trả hiếu cho vụ bố của cậu ta bị giết hại trước đây hơn 34 năm.
Việc trả hiếu hay trả thù này hoàn toàn chính đáng nhưng tiếc thay sự thức tỉnh của Nguyễn Thanh Tú quá muộn nên khả năng thành công không được đến hai phần trăm vì vụ án đã xếp lại từ ba mươi năm trước và qua cuốn phim “Terror in Little Saigon” không có thêm tình tiết và bằng chứng nào khả dĩ thuyết phục để vụ án được mở lại.

Thuận lợi cho Nguyễn Thanh Tú -người muốn mở lại hồ sơ vụ án đã đông lạnh- là cuốn phim tài liệu đã được đưa ra trước công luận trong đó dù Tú không nói được gì nhưng tạo ra một mối liên quan chặt chẽ với nhóm làm phim. Nguyễn Thanh Tú có thể nhờ họ cung cấp tài liệu cần thiết mà họ sở hữu, cố vấn giới thiêu những nhân chứng họ từng tiếp cận và cuối cùng là giúp  kêu gọi tổ chức bảo vệ các nhà báo tiếp tay xin mở lại vụ án. Nhưng chúng ta phải hiểu nhà làm phim phóng sự điều tra lãnh lương để làm phim cho đài truyền hình PBS. Họ không phải là những người thừa hành luật pháp, điều tra viên truy tìm hung thủ, không phải là công tố viên hay quan tòa xét xử bọn tội phạm. A.C Thompson rất có lòng khi mời NguyễnThanh Tú đến dự cuộc họp báo của Ủy Ban Bảo Vệ Nhà Báo (CPJ Committee to Protect Journalists) giúp kêu gọi việc mở lại hồ sơ của các nhà báo Mỹ gốc Việt đã bị sát hại từ năm 1981 đến năm 1990....Cuộc họp báo diễn ra từ 12:00 trưa đến 1 giờ chiều ngày 1 tháng 6 năm 2016 tại  Zenger Room, National Press Club, Washington DC. Nguyễn Thanh Tú được phát biểu vài phút về việc bố cậu ta bị sát hại.

Nhưng CPJ Committee to Protect Journalists có mở lại được vụ án hay không vẫn phụ thuộc vào việc liệu Nguyễn Thanh Tú có tìm ra thêm những bằng chứng cụ thể mới hay không?
Đi tìm công lý, cho một vụ thảm sát là phải đưa kẻ chủ mưu và sát thủ giết hại nạn nhân ra xét xử trước pháp luật với một bản án thích đáng đó là mục đích tối hậu nếu không đạt được đương nhiên là thua, là thất bại.
Chặng đường này phải vượt qua trở ngại đầu tiên là làm sao đáp ứng điều kiện đủ để DOJ đồng ý xem xét đề nghị của Ủy Ban Bảo Vệ Nhà Báo (CPJ Committee to Protect Journalists). Vì thế khi thấy cậu Nguyễn Thanh Tú công khai nói trong một cuộc họp báo rằng cậu ta biết thủ phạm giết bố của cậu nhưng cậu Nguyễn Thanh Tú tha cho kẻ đã giết bố cậu ta vì họ đã già!!!

Chúng tôi không hề ngạc nhiên trước câu nói vớ vẩn, dối trá  nói trên vì hiểu rằng Nguyễn Thanh Tú không thể có được bằng chứng nào khác hơn việc lập lại những điều cơ quan điều tra đã biết từ 34 năm trước. Nguyễn Thanh Tú không nói ra nhưng việc đi tìm công lý để làm thỏa mối oan khuất cho bố của cậu ta đã bí lối, hoàn toàn bế tắc.

Cộng đồng hải ngoại  nghe  Nguyễn Thanh Tú nói như vậy họ nghĩ gì khi cậu ta trả hiếu cho bố cậu ta bằng cách để thủ phạm ung dung, nhởn nhơ, cười cợt, nhổ nước bọt lên xác chết bố của mình? Nguyễn Thanh Tú có hiểu thế nào là công lý cho một nhà báo bị giết thảm thương như Đạm Phong. Hình như  Nguyễn Thanh Tú không biết, hoàn toàn không nhận thức được vấn đề khi giấu đi những kết quả không như ý.
Cộng đồng hải ngoại cần nghe, cần biết sự thật. Khi Nguyễn Thanh Tú nói như vậy họ đều biết Nguyễn Thanh Tú và nhóm chuyên xài bạc giả bám đuôi, thổi ống đu đủ Tú lên thành một biểu tượng – lại biểu tượng – “một mình chống  Mafia VT” xúi giục cậu ta đánh đấm tung tóe, chụp mũ những người vô can là Việt Tân hay cảm tình viên của Việt Tân  cho thỏa lòng sân hận. Đám ruồi nhặng này chẳng biết làm thế nào để thực thi công lý thay vào đó họ đã và đang âm mưu tạo ra một vở tuồng bịp bợm“nhân danh tìm lại công lý cho hồn ma Đạm Phong” để đục khoét túi tiền của đồng bào bằng trò quyên góp tồi bại.
Sự thật chúng ta cần thấy Đạm Phong chỉ là một nhà báo tầm thường, không có gì xuất sắc, cái chết của Đạm Phong chính vì sự bất lực không biết phòng vệ khi đối đầu với bọn gian nhân, hiệp đảng.
Nguyễn Thanh Tú bỏ mặc việc bố bị sát hại, đến nay mới đi tìm công lý, mới nhỏ lệ thương cha dù đó là xúc động thật cũng vẫn cho mọi người thấy cậu ta đã xử quá tệ với bố của cậu ta suốt mấy chục năm qua nên Nguyễn Thanh Tú thuộc vào dạng người đáng chê trách hơn là khen ngợi đánh bóng, trừ phi khen ngợi tâng bốc với mưu đồ lợi dụng cái chết của bố cậu ta để trục lợi.

Tôi vốn là một người cầm bút đánh Mặt Trận Kháng Chiến Ma nặng nề hơn hai chục năm. Bọn đầu não MT thấy bài viết ký bút danh Kim Âu là chúng đã đau đầu nhức óc. Vì chỉ một mình tôi không chút khoan nhượng khi gọi tên Hoàng Cơ Minh là thiên cổ tội nhân nhưng từ khi Nguyễn Thanh Tú theo sự chỉ bảo ngu xuẩn của các thầy dùi quạt mo “registed” để chôm lấy cái tên Việt Tân với luận điệu biện minh là nhắm “tước bỏ mũ áo phường tuồng” của Việt Tân  khiến chúng tôi thực sự bất bình vì hành động này trở thành chia lửa cho Việt Tân khiến độc giả lẫn lộn mục tiêu và chắc chắn việc làm này không đạt được hiệu quả như đám “Việt Tân Tú” tưởng tượng.

Tại sao tôi nói hành động của đám Việt Tân Tú này là quá ngu xuẩn vì họ là những kẻ sống trên mây chưa từng hoạt động trong các tổ chức chính trị, xã hội nên không phân biệt được định nghĩa và mối quan hệ hữu cơ của các danh từ: Tổ Chức, Danh Xưng,  Mục Đích,  Kề Hoạch, Nhân Sự và Hoạt Động.
Việt Tân chỉ là một danh xưng. Nếu đó là một nhãn hiệu có danh tiếng tốt lành thì việc lợi dụng danh xưng có thể tạo ra một chút thuận lợi khi hoạt động. Khốn thay cái tên Việt Tân chỉ gợi cho người Việt tỵ nạn hải ngoại hình ảnh một tổ chức của gia đình Hoàng Cơ vốn có máu bất lương di truyền dựng lên, trong đó tập hợp đám tàn dư, cặn bã của bè lũ thối nát, tham nhũng, từng làm sụp đổ của thể chế VNCH và bọn lưu manh, lừa bịp, sát nhân. Đó là một tập đoàn gây tội ác vậy thì nhận mình là Việt Tân, khoác áo của bọn lừa đảo, giết người nếu không mang họa vào thân cũng khiến cho người xung quanh khinh bỉ, xa lánh chẳng đem lại lợi lộc gì.
Lý do bất cứ tên Việt Tân nào bị phát giác đều chối bai bải không dám nhận mình là người của Việt Tân vì chúng biết thân phận chúng đính líu với tội ác vậy mà Nguyễn ThanhTú lại nghe lời xúi giục đi chôm lấy cái tên nhớp nhúa đó thì còn có thể có kết luận nào khác hơn là đồ ngu xuẩn.
Danh xưng chỉ có giá trị khi có đông đảo nhân sự cùng hoạt động mới dẫn tới kết quả thành hay bại; chôm lấy danh xưng nhưng không có nhân sự hoạt động thì hoàn toàn vô ích. Ngược lại những người đã là nhân sự của Việt Tân dù không xử dụng danh xưng mà hoạt động kín đáo âm thầm, họ vẫn tạo ra những lợi ích cho tổ chức của họ như quyên góp, lừa đảo, làm tay sai, cò mồi cho Việt Cộng, chôm credit v..v..
Cái tên của một tổ chức không làm ra tiền mà con người của tổ chức đó hoạt động mới làm ra tiền. Vì thế việc tranh lấy cái tên Việt Tân của đám Việt Tân Tú đến nay đã cho thấy hoàn toàn thất sách.
Trước khi  có Việt Tân Tú, các trang web của Việt Tân vốn không thu hút sự chú ý của đám đông, chẳng mấy người để ý. Sau khi Việt Tân Tú khai sanh các trang web Việt Tân bỗng trở thành bằng chứng không thể chối cãi về sự ngu dốt, phét  láo, hồ đồ của nhóm Việt Tân Tú.

Điểm lại hành trình của Nguyễn Thanh Tú, chúng ta thấy có hai cột mốc thất bại của Việt Tân Tú như sau :

Thông Báo 19 ngày 31/8/2016 Nguyễn Thanh Tú yêu cầu tổ chức “Việt Tân ma” phải xóa bỏ và ngưng xử dụng bất kỳ tài liệu nào mang tên “Việt Tân” kể từ ngày 26/8/2016. Nếu không cậu ta sẽ nhờ đến pháp luật can thiệp.
Việt Tân tỉnh bơ như tượng đúc xi măng cốt sắt vì họ cũng chẳng có gì ngoài mấy trang web để đó làm cảnh.
Kết cuộc chẳng có ông police nào nghe Nguyễn Thanh Tú để dẹp mấy cái web của Việt Tân.

Thông Báo 22 ngày 6/12/2016 cậu Tú viết: “việc ghìm đầu con bạch tuộc Việt Tân ma sắp hoàn tất. Ngày tàn của Việt Tân ma đang gần kề.” Thực tế tình hình diễn biến“vũ như cẫn” Việt Tân thật tiếp tục gây quỹ trong nội bộ và thân hữu. Việt Tân Tú hòan toàn bất lực, mấy cuộc họp báo không lần nào có được vài chục người tham dự nghe Việt Tân Tú nói nhì nhằng.

Đến đây thì chúng tôi khuyên độc giả nên quên chuyện “Nguyễn Thanh Tú đi tìm công lý qua việc cố mở lại hồ sơ vụ án giết hại nhà báo Đạm Phong”. Vì đó là chuyện bất khả thi.

Hành trình của Nguyễn Thanh Tú hiện nay là đi tìm xem thu nhập của Việt Tân qua các vụ gây quỹ bịp bợm, lừa đảo kiếm chác tiền bạc từ lũ Việt Ngu cần quảng cáo cho bản thân và công việc kinh doanh nạp hụi cho chúng.

Nguyễn Thanh Tú hoang tưởng rằng cậu ta là người đi cứu cộng đồng hải ngoại, rồi cuối cùng chưa thấy cứu được ai thì cậu đã phải lên tiếng cầu cứu cộng đồng hải ngoại tài trợ.

Như vậy hành trình “đi tìm công lý” của Nguyễn Thanh Tú chỉ là những màn “Sơn Đông Mải Võ” nhằm buôn bán cái chết của Đạm Phong đúng như tôi tiên liệu sẽ tiến đến giai đoạn: QUYÊN GÓP NHÂN DANH “CÔNG LÝ CHO ĐẠM PHONG.

Nặc nô Hoàng Lan Chi đã rao bán hồn ma Đạm Phong qua việc giới thiệu email conglychodamphong@gmail.com để lũ Việt Ngu gởi tiền qua paypal. Và đây là lá thư ngỏ trích từ web của Nguyễn Thanh Tú:

TRÍCH

THƯ NGỎ

Tài trợ cho hành trình của một người con đi tìm công lý
cho cha mình qua: conglychodamphong@gmail.com

(PayPal).

Chúng ta đã trải qua một cuộc hành trình bằng đường biển đầy tuyệt vọng để trốn thoát khỏi Việt Nam vào năm 1975, khi miền Nam được Hà Nội “giải phóng” vào ngày cuối chiến tranh Việt Nam, hơn một triệu người đã liều mình trên những chiếc tàu ọp ẹp để thoát khỏi sự đàn áp. Rất nhiều anh chị em người Việt của chúng ta đã phải bỏ xác dưới đáy biển đông, rơi vào bụng cá mập, hoặc bị hải tặc giết chết trên Vịnh Thái Lan. Chúng ta hành động như thế vì chúng ta tin tưởng mạnh mẽ vào tự do ngôn luận như một quyền phổ quát của con người.

Đối với người Mỹ gốc Việt, nước Mỹ như chúng ta biết là quê hương của những người yêu chuộng TỰ DO và đất của những người DŨNG CẢM. Tự do có nghĩa là có thể bày tỏ ý kiến của mình mà không sợ bị giết chết, dũng cảm có nghĩa là có can đảm để bảo vệ tính toàn vẹn của báo chí và tự do ngôn luận.

Bố tôi đã cống hiến cuộc đời mình cho báo chí. Ông tin rằng tấn công nhà báo là khởi đầu tấn công quần chúng và quyền có được thông tin. Ông sẵn sàng lấy mạng sống của mình để bảo vệ sự thật, bảo tồn sự toàn vẹn của báo chí và xây dựng nền tảng cho các nhà báo người Việt trong tương lai. Toàn bộ cuộc đời của ông được dành ra để giúp đỡ mọi người và cuộc đời đó đã bị 7 viên đạn .45 ly lấy đi. Ông đã trả giá tột đỉnh. Gia đình tôi vẫn phải trả giá nặng nề, và cộng đồng Việt Nam thân yêu của chúng ta đã mất đi một tiếng nói kiên định.

Đây là trang blog do Nguyễn Thanh Tú lập. Mục đích tìm công lý cho người cha, cố ký giả Đạm Phong. Xin gửi tài liệu, hình ảnh mà bạn có, liên quan đến cái chết của cha tôi về địa chỉ mail sau: Damphong@hotmail.com

Cảm tạ

Nguyễn Thanh Tú

HẾTTRÍCH

Trò làm tiền này quá thô bỉ, trơ tráo, rẻ tiền, hạ cấp và cũng bất lương, vô luân, vô đạo không khác gì bọn Việt Tân bán buôn xác chết Hoàng Cơ Minh. Đám Việt Bịp + Việt Tân Tú đã bày trò bán luôn hồn ma bóng quế của ký giả Đạm Phong với “marque deposée” CÔNG LÝ CHO ĐẠM PHONG.

Việc kêu gọi, quyên góp lừa đảo này không chỉ ở Hoa Kỳ, Hải Ngoại mà bọn Việt Bịp còn muốn moi tiền của cả người dân quốc nội trên trang web  https://thienhasu.com/2017/10/08/quy-cong-ly-cho-ky-gia-nguyen-dam-phong/
Một người có tên Võ Khánh Linh kêu gọi đóng tiền qua đoạn văn như sau:
 “Được biết, cuối tháng 10 này, ông Nguyễn Phương Hùng sẽ về nước để truyền thông về sự kiện APEC 2017, nếu chúng ta không gửi được tiền ủng  hộ ông Nguyễn Thanh Tú qua paypal thì có thể thông qua ông Nguyễn Phương Hùng mang tiền về Mỹ hoặc chuyển khoản giúp chúng ta. Khẩn thiết kêu gọi cộng đồng người Việt có lương tâm, có trách nhiệm hãy tự lập ra các quỹ công khai, minh bạch cho vụ việc này. Tài khoản nhà băng PVComBank: Nguyễn Phương Hùng 104000412166Võ Khánh Linh”

Nhưng giá trị cái hồn ma Nguyễn Thanh Tú rao bán đến nay chỉ được vài trăm USD cho thấy tuồng bịp mới đã phá sản thảm hại. Đồng bào không còn dễ bị bịp như những năm xa xưa trước đây khi Hoàng Cơ Minh "treo đầu dê bán thịt chó".

Nhưng điều tồi tệ nhất là Nguyễn Thanh Tú mò về Việt Nam nhờ hệ thống báo chí của VC đăng bài về VT và cộng đồng.

Việt Cộng lập tức cho phổ biến trên nhiều báo để tuyên truyền về tình trạng “không có tự do báo chí ở hải ngoại”, tình trạng người tỵ nạn Việt Nam sống trong âu lo,  sợ hãi, sống trong bầu không khí áp bức theo những gì Nguyễn Thanh Tú báo cáo.

Nhưng mục đích chính của Tổng Cục Phản Gián của Việt Cộng là bọc thêm cho Việt Tân một lớp vỏ khủng bố chống cộng để nhóm Việt Tân quốc nội do Tổng Cục Phản Gián chỉ huy tiếp tục làm cò mồi, tay sai  để bức hại những mầm non phản kháng, điều mà người hải ngoại vốn đã biết quá rõ.

Nguyễn Thanh Tú đang bắt tay “giao lưu” với báo chí VC làm nhục cộng đồng hải ngoại bằng luận  điệu láo lếu là  người  tỵ nạn  đang sống trong bầu không khí bất an, sợ hãi khủng bố, không có quyền tự do là chuyện trải  đầy trên báo chí quốc  nội. Vậy mà một lũ chống cộng bịp  như Đặng Văn Âu, Hoàng Lan Chi, Bùi Dương Liêm@ Bé Bảy, vồn vã săn đón, ủng hộ, tỏ lòng sùng bái cậu Tú nhưng lại chỉ trích Trần Kiều Ngọc và Nancy hết lời.
Đặng Văn Âu vốn là tên tiểu nhân chuyên nghề điếu đóm, độc giả chỉ cần đọc bài hắn viết về Nguyễn Cao Kỳ đủ cho mọi người thấy cái đầu của hắn rỗng không. Nặc nô Hoàng Lan Chi tưởng rằng người ta đã quên việc y thị  thổi ống đu đủ tên đầu sỏ “hòa hợp hòa giải” ở hải ngoại, kẻ có công dắt mối cho Nguyễn Mộng Giác và bọn làm “văn chương đầu hàng” về hợp lưu với Việt Cộng” là Nhật Tiến. Vậy  thử hỏi, mụ nặc nô này lấy tư cách gì để phê phán Trần Kiều Ngọc và Nancy Nguyễn. Nặc nô vẫn quen thói quàng vai bá cổ sảng nên kéo luôn bác sĩ Trần Văn Tích ở Đức vào nhóm “người tử tế” với y thị cùng Tôn Thất Sơn, Trần Mộng Lâm.

Cách đây hơn một năm, vợ chồng chúng tôi ngồi ở nhà hàng Kobe với Hạ Bá Phúc, Dương Hiệp, Lưu  Lệ Ngọc. Lúc đó Ngụy  Vũ nói với tôi cần phải giúp Nguyễn Thanh Tú triệt hạ Việt Tân, tôi thẳng thắn từ chối và nói: “Không ai đánh chết được Việt Tân vì đó không phải là một lực lượng vũ trang. Như anh đánh Việt Tân là chỉ đánh cho họ suy yếu không hoàn thành được mục đích của bọn phản gián Việt Cộng mà thôi. Việt Tân là một tổ chức tội ác, gian manh, lừa đảo, sát nhân nên lúc nào cũng có thể hài tội chúng dễ dàng nhưng nếu ta diệt Việt Tân này sẽ có tổ chức ngoại vi khác của Việt Tân mọc ra điền thế và sẽ khó khăn hơn để nắm được những tiền sử lưu manh của chúng."Cái ác vốn là một căn tính của con người" con ác thú này sẽ ngủ yên khi được giáo dục đầy đủ trong xã hội văn minh trọng pháp, ngược lại nó sẽ lộng hành trong những xã hội thiếu dân chủ, dân trí thấp kém, không có tư tưởng đối kháng.Nguyễn Thanh Tú hiện nay đã bị một bọn ma đầu bơm thổi, nịnh nọt để lợi dụng. Dính vào sẽ mang tiếng.”

Ngụy Vũ nói: Nhưng Nguyễn Thanh Tú có động lực chính đáng.

Tôi cười: Trả thù cha là động lực hoàn toàn chính đáng nhưng cách làm có chính đáng, nhân sự hợp tác giúp đỡ có đứng đắn, mưu lược không mới quan trọng. Cậu ta đã quá lố lăng khi cho rằng cộng đồng này là nạn nhân của Việt Tân, sợ hãi và bị khống chế bởi  hệ thống truyền thông của chúng. Trong khi thực tề Việt Tân bị đánh đến nỗi đoànviên phải che dấu tông tìch. Nói nhảm như thế mà cũng nói được. Cậu ta còn trẻ mà không thấy với sự tiến bộ khoa học kỹ thuật vể điện toàn ngày nay, một người với một cái điện thoại cũng có thể tạo ra một hệ thống truyền tin, truyền hình để nói nhăng, nói cuội qua you tube dễ dàng.
Điều khác biệt là ở trí tuệ, chiều sâu kiến thức để tạo ra những sản phẩm có giá trị. Thực  tế cho thấy không bất kỳ tổ chức nào, hệ thống nào có thể khống chế, áp bức được người Việt tỵ nạn ở Hoa Kỳ....

Sau hơn một năm. Hành trình đi tìm công lý cho Đạm Phong đã được Việt Tân Tú đóng cây đinh cuối cùng vào quan tài.

Cây đinh đó chính là LÁ THƯ NGỎ xin tiền đăng trên web www.damphong.com

Sai lầm lớn nhất khó tha thứ của Nguyễn Thanh Tú là đi về Việt Nam như đi chợ, cung cấp những tin tức sai lạc về cộng đồng cho báo chí Việt Cộng bỉ thử, sỉ nhục. Điều này cho thấy Nguyễn Thanh Tú đã trở thành một loại tay sai cho báo chí quốc nội.
Những người nào dám đứng ra xác nhận ủng hộ việc ngang nhiên bước qua Làn Ranh Quốc Cộng của Nguyễn Thanh Tú là chính đáng cứ lên tiếng thử xem.
Tóm lại Nguyễn Thanh Tú đã đi vào con đường phản bội lại những Người Việt Quốc Gia Chân Chính.
Nguyễn Thanh Tú xem ra không khác gì những đảng viên Việt Tân đang làm tay sai, cò mồi cho Việt Cộng như Hồng Thuận.

Thành tích lớn nhất của Nguyễn Thanh Tú theo nhận xét của chúng tôi là cậu ta đã giúp cho cộng đồng hải ngoại nhìn thấy rõ bản chất của một bọn hoạt đầu chống cộng cuội chuyên "đâm bị thóc chọc bị gạo" gây ra tình trạng rối loạn cộng đồng như: Đặng Văn Âu, Bùi Dương Liêm, Bé Bảy,  Nặc Nô Hoàng Lan Chi và bầy đàn của chúng.



Kim Âu
OCT 21/ 2017


Comments

Popular posts from this blog